“Hằng năm,cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại nao nức những kỷ niệm mơn man của buổi tựu trường….Buổi mai hôm ấy, một buổi mai đầy sương thu và giá lạnh, mẹ tôi âu yếm nắm lấy tay tôi…”(Thanh Tịnh). Có lẽ trong đời mỗi người học trò, hầu như ai cũng thuộc làu làu những dòng văn mượt mà thấm đẫm kỷ niệm của một thời cắp sách….Có lẽ đọc những dòng văn ấy, ai trong chúng ta đã từng là học trò mà không thấy lòng náo nức bâng khuâng…